Ngày
xửa ngày xưa, có một con vịt mẹ đang ấp trứng, có năm quả
trứng tròn, xinh và trứng nở ra các chú vịt con. Vịt mẹ đếm
từng chú vịt con mổ vỏ trứng ra đời, từng chú, từng chú một.
Bỗng
nhiên vịt mẹ thấy vẫn còn một quả trứng, nó to hơn hẳn những
quả khác. Vịt mẹ nghĩ ”đó chắc không phải trứng của mình”.
Khi
quả trứng nở ra, một chú vịt con lạ mắt xuất hiện. Mẹ vịt
ngạc nhiên vì chú vịt này có bộ lông xám xấu xí và to hơn
những chú vịt khác. Vịt mẹ nghĩ “con vịt này mới xấu xí làm
sao”.
Khi
đàn vịt dần lớn lên, chú vịt con trông khác hẳn những anh chị
của chú. Ai cũng chê chú xấu xí, các anh chị của chú lúc
nào cũng trêu chọc chú. Chú vịt con xấu xí rất buồn.
Mỗi
khi bị mọi người trêu chọc, chú tủi thân nên chú ra bờ ao ngồi
khóc. “chả có ai yêu quý mình cả, vì mình thật là xấu xí”.
Một
hôm, chú quyết định bỏ nhà ra đi. Chú bơi đi mãi, qua rất
nhiều ao hồ và đầm lầy. Chú đến một khu rừng, ở đó chú bị
thợ săn và chó săn đuổi theo. Vịt con khốn khổ sợ lắm, chú run
rẩy ngồi khóc.
Chú trốn đến nhà một bà lão nhưng bà cũng vung gậy đuổi chú đi.
Vịt
con đến một cái hồ và sống tạm ở đó. Khi mùa đông đến, hồ
bắt đầu đóng băng, chú vịt con khốn khổ rét cóng. Chú tìm
đến nhà một người nông dân tìm chỗ ở tạm, nhưng người nông dân
dùng đá ném, đuổi chú đi. Chú đau khổ, vừa chạy đi vừa kêu
quác quác, trong lòng nặng trĩu.
Cuối
cùng mùa xuân đã tới, chú đi đến một cái hồ xinh đẹp, trên
mặt nước có hai con chim lớn màu trắng rất đẹp với cái cổ cao
kiêu hãnh đang bơi. Chú vịt con xấu xí nghĩ “những con chim này
mới đẹp làm sao. Mình xấu xí thế này thì chắc họ chẳng bao
giờ chơi với mình cả”.
Bỗng
nhiên, chú nhìn thấy hình ảnh của mình dưới nước. Chú rất
ngạc nhiên vì thấy một con thiên nga xinh đẹp trên mặt nước,
giống như hai con chim kia. Hai chú thiên nga đến bên chú và nói
“chào em, thiên nga xinh đẹp”.
Khi ấy chú mới nhận ra mình là ai, và chú vịt con xấu xí đã biến thành thiên nga.